Okay, đây là chia sẻ của tôi về hành trình “2000 giấc mơ lô đề miền bắc” đầy thăng trầm. Anh em nào máu me thì đọc cho vui, còn không thì coi như chuyện kể nhé.
Chuyện là, cách đây cũng kha khá năm, tôi còn là thằng sinh viên nghèo rớt mồng tơi. Thấy mấy ông chú hàng xóm tối ngày bàn lô đề, trúng thì khoe um sùm, tôi cũng tò mò muốn thử vận may. Thế là tôi bắt đầu tìm hiểu, đọc sách, xem video, rồi còn lân la hỏi kinh nghiệm mấy “cao thủ” trong xóm.
Thời gian đầu, tôi chơi theo cảm tính, thích số nào thì đánh số đó. Kết quả thì khỏi nói, toàn trượt vỏ chuối. Nhưng máu cờ bạc nó ngấm vào người rồi, nên tôi quyết tâm phải tìm ra quy luật, phải “bắt” được lô đề.
- Đầu tiên, tôi bắt đầu ghi chép lại tất cả các kết quả xổ số miền Bắc trong vòng 1 năm. Ngồi hì hục cả đêm để nhập dữ liệu vào Excel.
- Sau đó, tôi áp dụng đủ các loại phương pháp soi cầu: từ Pascal, đến lô gan, rồi cả mấy cái thuật toán nghe có vẻ “cao siêu” trên mạng.
- Rồi tôi còn tham gia các diễn đàn lô đề, học hỏi kinh nghiệm của mọi người, rồi tự mình phân tích, đưa ra dự đoán.
Thời gian này đúng là “ác mộng” thật sự.
Tôi ăn ngủ không yên, lúc nào cũng nghĩ đến lô đề. Tiền ăn sáng, tiền thuê nhà, thậm chí cả tiền học bổng cũng đổ hết vào mấy con số. Nhiều đêm thức trắng để soi cầu, rồi sáng hôm sau đi học như thằng mất hồn.
Có những hôm, tôi trúng được vài chục nghìn, mừng húm như bắt được vàng. Nhưng rồi ngay hôm sau lại thua sạch, thậm chí còn âm vào vốn. Cứ thế, vòng xoáy lô đề cuốn tôi đi, không dứt ra được.
Rồi một ngày, tôi tỉnh ngộ. Nhìn lại mình, tôi thấy mình đã thay đổi quá nhiều. Từ một thằng sinh viên chăm chỉ, tôi trở thành một con nghiện lô đề, chỉ biết đến tiền bạc và những con số. Tôi nhận ra rằng, lô đề không phải là con đường làm giàu, mà là con đường dẫn đến sự nghèo khó và khổ đau.
Thế là tôi quyết tâm cai nghiện. Tôi xóa hết các ứng dụng lô đề trên điện thoại, rời khỏi các diễn đàn, và tránh xa những người chơi lô đề. Tôi tập trung vào việc học, tìm kiếm những công việc làm thêm để kiếm tiền, và dành thời gian cho gia đình và bạn bè.
Mất một thời gian dài, tôi mới thoát khỏi được “bóng ma” lô đề. Giờ nghĩ lại, tôi thấy mình thật ngốc nghếch khi đã phí hoài thời gian và tiền bạc vào những trò vô bổ đó. Bài học lớn nhất mà tôi rút ra được là: không có con đường tắt nào dẫn đến thành công, chỉ có sự chăm chỉ và nỗ lực mới giúp chúng ta đạt được ước mơ.
Đấy, câu chuyện của tôi là như vậy. Anh em nào đang “lạc lối” thì nên suy nghĩ lại nhé. Đừng để lô đề cướp đi tuổi trẻ và tương lai của mình.