Chào mọi người, hôm nay tôi lại ngồi đây chia sẻ chút chuyện thực hành của bản thân. Dạo này công việc cũng nhàng nhàng, rảnh rỗi nên lại táy máy thử vận may tí thôi, chứ cũng chẳng ham hố gì đâu.
Bắt đầu với bạch thủ lô
Chuyện là mấy hôm trước ngồi trà đá với mấy ông bạn, nghe mấy ổng bàn tán rôm rả về số má. Nào là cầu kèo, nào là bạc nhớ, rồi thì bạch thủ lô, bạch thủ đề. Nghe thì cũng thấy hay hay, tò mò. Trước giờ tôi cũng thỉnh thoảng làm vài con lô vui vẻ thôi, chứ chưa bao giờ thử cái kiểu chỉ đánh độc một con gọi là “bạch thủ”. Mấy ông bạn bảo, chơi kiểu này mới gọi là đẳng cấp, ăn thì ăn đậm, mà không thì thôi, đỡ lan man nhiều số.
Thế là tôi cũng quyết định thử một lần xem sao. Quan trọng là trải nghiệm mà! Tôi bắt đầu nghĩ xem chọn con số nào đây. Mở mấy trang kết quả xổ số miền Bắc (xsmb) ra xem lại mấy ngày gần đây. Loạn hết cả mắt, số nào cũng như số nào. Mấy ông bạn thì bày cho đủ cách soi cầu, nào là ghép đầu đuôi giải đặc biệt, nào là bắt tổng đề, rồi thì lô rơi, lô gan… Nghe thì bùi tai đấy, nhưng tôi thấy phức tạp quá.
Thôi thì, tôi nghĩ đơn giản thôi. Tự nhiên lúc đó trong đầu cứ lởn vởn con số 79. Chả hiểu sao nữa, có thể là do hôm qua vừa xem cái biển số xe ngoài đường nó có đuôi 79 hay sao ấy. Ừ thì cứ chọn đại nó đi, coi như là cái duyên. Đã gọi là bạch thủ thì phải tin vào cảm giác của mình chứ nhỉ?
Đi ghi lô và chờ đợi
Chiều hôm đó, tôi cầm tờ tiền, bụng bảo dạ là chơi vui thôi nhé, không cay cú. Tạt qua cái chỗ ghi lô đề quen thuộc gần nhà. Bà chủ quán thấy tôi vào cười hỏi:
- Hôm nay đánh con gì thế chú?
- Em làm con bạch thủ lô 79 chị ơi, ghi em XX điểm nhé. (XX là số điểm tôi chơi, xin phép không nói cụ thể)
Bà chị ghi xong tờ tích kê đưa tôi, tôi cầm về mà trong lòng cũng thấy hơi hồi hộp khác hẳn mọi khi đánh dàn trải mấy con. Chỉ một con duy nhất, bao nhiêu hy vọng đặt cả vào nó.
Cả buổi chiều hôm đó làm việc mà đầu óc cứ nghĩ đến con số 79. Cứ tầm 6 giờ tối là lại ngó đồng hồ. Tim đập nhanh hơn hẳn lúc chuẩn bị đến giờ quay thưởng XSMB.
Đúng 6 giờ 15, tôi mở điện thoại ra xem kết quả trực tiếp. Mắt dán vào màn hình, dò từng giải một. Giải bảy, giải sáu, giải năm… tim cứ thình thịch. Mấy giải đầu chưa thấy 79 đâu cả. Bắt đầu thấy hơi run rồi đấy.
Hồi hộp kinh khủng! Lướt mãi, lướt mãi… Vẫn không thấy bóng dáng con 79 đâu. Đến khi hiện hết bảng kết quả, con 79 yêu dấu của tôi hôm đó không về thật mọi người ạ.
Kết quả và suy ngẫm
Thở dài một cái. Ừ thì thôi, trò may rủi mà. Cũng hơi tiếc tiếc một chút, nhưng cũng xác định tư tưởng từ đầu rồi. Coi như là một trải nghiệm cho biết thế nào là chơi “bạch thủ lô”.
Qua lần này tôi thấy là, mấy cái trò số má này đúng là hên xui thật. Mấy cái phương pháp soi cầu nghe thì có vẻ logic đấy, nhưng kết quả cuối cùng thì chẳng ai nói trước được điều gì. Chơi kiểu bạch thủ này đúng là cảm giác mạnh hơn, hồi hộp hơn, nhưng mà rủi ro cũng cao hơn hẳn. Được ăn cả, ngã về không mà.
Thôi thì, chia sẻ với mọi người chút trải nghiệm thực tế của tôi như vậy. Chơi gì thì chơi, anh em nhớ giữ cái đầu lạnh, chơi cho vui thôi chứ đừng để ảnh hưởng đến cuộc sống nhé. Lần sau có khi tôi lại quay về kiểu đánh vài con cho an toàn, đỡ đau tim.