Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm của bản thân về cái vụ chơi lô đề này. Nói là “hiệu quả nhất” thì cũng hơi quá, vì thú thật, tôi thấy cái này đỏ đen là chính thôi. Nhưng đây là những gì tôi rút ra được sau một thời gian tự mình trải nghiệm.
Hồi đó, tôi bắt đầu chơi cũng vì tò mò. Thấy mấy ông anh, mấy chú hàng xóm cứ chiều chiều lại tụm năm tụm ba bàn tán số này số kia, trông có vẻ hấp dẫn lắm. Thế là tôi cũng thử.
Lúc đầu thì chả biết gì đâu, ai chỉ gì nghe nấy. Nào là soi cầu theo giải đặc biệt hôm trước, nào là bạc nhớ, rồi thì giải mộng, thấy cái gì trong mơ là quy ra số hết. Có người còn bảo lấy số từ ngày sinh, biển số xe, thậm chí là mấy vụ tai nạn… Tôi cũng thử ghi chép lại kết quả mỗi ngày, vẽ vời biểu đồ xem có tìm ra quy luật gì không. Tốn cả mấy quyển sổ mà chả thấy quy luật đâu, chỉ thấy số nó nhảy loạn xạ.
Cũng có vài lần trúng, vui lắm nhé. Cảm giác lúc đấy cứ như mình là thiên tài, tìm ra được bí mật gì ghê gớm lắm. Nhưng mà cái niềm vui đó ngắn lắm. Sau vài lần trúng nhỏ thì lại thua đậm hơn. Tiền cứ thế mà đi. Tôi cũng thử mấy cách gọi là “khoa học” hơn như nuôi lô khung 3 ngày, 5 ngày. Cách này thì đúng là có lúc ăn, nhưng mà tâm lý chờ đợi nó mệt mỏi kinh khủng. Mà không phải lúc nào cũng thành công, có khi nuôi mãi nó chả về, đến lúc mình bỏ thì nó lại ra.
Chơi một thời gian, mất cũng kha khá rồi, tôi mới dần dần nhận ra vài điều.
Đây là mấy cái tôi gọi là “kinh nghiệm xương máu”
- Đầu tiên, cái quan trọng nhất luôn là quản lý tiền bạc. Phải biết mình có bao nhiêu tiền, chơi bao nhiêu là đủ. Tuyệt đối không chơi kiểu được ăn cả ngã về không, càng không nên vay mượn để chơi. Tôi tự đặt ra giới hạn, ví dụ mỗi ngày chỉ chơi bằng này tiền, thua hết thì nghỉ, không cay cú gỡ gạc.
- Thứ hai là giữ cái đầu lạnh. Thắng không quá vui mà thua cũng đừng quá buồn hay tức tối. Chơi mà để nó ảnh hưởng đến công việc, gia đình, sức khỏe là dở lắm rồi. Tôi từng có thời gian cứ đến chiều là bồn chồn, chỉ nghĩ đến số, bỏ bê cả việc khác. Giờ nghĩ lại thấy không đáng.
- Thứ ba, về mấy cái vụ soi cầu, giải mộng, cầu cơ xin số… Thôi đừng tin quá. Tôi thấy nó giống như gia vị cho vui thôi, chứ chả có cơ sở gì chắc chắn cả. May mắn vẫn là chính. Mấy người mà cứ rao bán số chuẩn, số vip ấy, tôi nói thật, lừa đảo cả đấy. Họ mà biết số chuẩn thì đã giàu to rồi, cần gì đi bán.
Sau cùng, tôi nhận ra chẳng có cái gọi là “kinh nghiệm chơi lô đề hiệu quả nhất” để mà đảm bảo thắng cả. Nếu có ai nói với bạn là có, thì nên cẩn thận. Cái “hiệu quả” mà tôi thấy đúng nhất chính là biết dừng lại đúng lúc và chơi có trách nhiệm với bản thân, với gia đình.
Bây giờ thì sao? Tôi vẫn chơi, nhưng mà khác xưa nhiều. Thỉnh thoảng thấy vui, hoặc kết con số nào đó thì mua vài điểm gọi là thử vận may, giống như mua vé số thôi. Trúng thì có thêm chút tiền tiêu vặt, không trúng cũng chẳng ảnh hưởng gì. Tôi không còn bỏ hàng giờ để ngồi soi xét, tính toán các con số nữa. Thời gian đó tôi dành để làm việc, lo cho gia đình, hay làm cái gì đó có ích hơn.
Nói tóm lại, kinh nghiệm của tôi là: Xem lô đề như một trò giải trí có thưởng thì được, nhưng đừng bao giờ coi nó là một cách làm giàu. Muốn chơi “hiệu quả” thì phải biết kiểm soát bản thân, kiểm soát tâm lý và quan trọng nhất là kiểm soát túi tiền của mình. Đó mới là cái “hiệu quả” thực sự mà tôi nghiệm ra.